Đó là những lời chia sẻ chân thành và sâu sắc của anh Nguyễn Thiện Quế tại Tp. Vinh, Nghệ An. Trong một lần mẹ của anh – bà Phạm Thị Phượng bị tai nạn và người gây ra tai nạn bỏ chạy, để lại bà nằm bất tỉnh không ai để ý đến; chính vào lúc đó, KTV Trần Trọng Tùng vô tình đi ngang qua đã kiểm tra thương tích và đưa bà đến cấp cứu tại BVCTCHNA.
Trong thư có đoạn viết: “Hôm đó, mọi người trong gia đình tôi đi vắng, không có ai ở gần, nhưng mẹ tôi vẫn được người thanh niên đó và các thầy thuốc, nhân viên y tế của BVCTCHNA tận tình cấp cứu và điều trị trong thời gian dài. Nay mẹ tôi đã vượt qua cơn nguy kịch và xuất viện. Từ đó đến nay, do người thanh niên đó im lặng; báo chí dư luận im tiếng; tôi và người thân trong gia đình phải lần tìm trong một thời gian dài và đã xác định được NGƯỜI TỬ TẾ IM LẶNG đó là anh Trần Trọng Tùng, KTV khoa PHCN – BVCTCHNA”.
Luôn tâm niệm “Lương y như từ mẫu” – KTV Trần Trọng Tùng cũng như rất nhiều nhân viên y tế khác đều như những người “anh hùng thầm lặng” không mong được vinh danh. Xin chân thành cảm ơn những tình cảm trân quý của anh Nguyễn Thiện Quế dành cho KTV Trần Trọng Tùng nói riêng và tập thể BVCTCHNA nói chung.
Những tận tụy và cống hiến hết mình của đội ngũ y bác sĩ BVCTCHNA với trùng mong muốn đem lại niềm vui và an tâm cho bệnh nhân. Những lời tri ân sâu sắc của người nhà và bệnh nhân cũng chính là niềm động lực lớn nhất tiếp thêm tinh thần cũng như nỗ lực của CBNV toàn Bệnh viện.